Thêm Vài Ngôi Trường Nữa

Kính thưa quí anh chị

Ngoài những lớp học mà tôi đã giới thiệu trong hai thư trước, Vidan Foundation – có lúc – còn tài trợ cho hai nơi khác nữa ở hai địa phương cách khá xa nhau. Nhân tiện cũng xin được viết đôi dòng về nhưng nơi này để quí anh chị xem qua, và cũng để anh Hà Trung Liêm có thêm thông tin cho chuyến đi tới – vào tháng 3 sang năm:

-         Trường Bến Ván, kề chùa Bến Ván, thuộc tỉnh Kampong Chhnang Đây là cái chùa cất theo kiểu nhà sàn, rất mong manh và ọp ẹp. Tôi đứng nói chuyện trước vài chục em học sinh gầy ốm và nhỏ thó ngay “chính điện” mà bụng rất lo. Lo là nó có thể sụp bất cứ lúc nào.

h1 themlophoc 2May23

Trường còn thảm hơn nữa. Nó là một túp lều tranh trống huếch hoác, bên trong chỉ có vài bàn gỗ thô ráp thôi chứ không thấy ghế ngồi. Sư trụ trì Thích Minh Trung cũng là người phụ trách lớp học. Ông chắc chưa tới tuổi 40 nhưng tóc đã lốm đốm bạc rồi. Ổng nói:

– Sư đệ mất gần mười năm nhưng mới thực hiện được có bi nhiêu đó thôi à.

– Bộ Phật tử không cúng dường gì hết trơn, hết trọi sao?

Nhà sư chỉ tay xuống mấy chục túp lều lụp xụp, bồng bềnh dưới mé sông, với ít nhiều ái ngại :

– Đồng bào mình ở đây nghèo lắm, và đều là dân chài hết nên kêu gọi họ đóng góp chả khác nào khuyến khích sát sanh nên sư đệ sợ mang tội.

h2 themlophoc 2May23

Có thể là nhờ vào đức hiếu sinh và tấm lòng thành của sư Minh Trung động đến ông Trời nên năm sau, năm 2019, tôi trở lại đây thì mọi chuyện đã trở nên khác hẳn. Chùa Bến Ván được xây dựng lại trên những trụ xi măng cốt sắt to lớn vững chắc. Trường Bến Ván cũng vậy, cũng thành một lớp học đàng hoàng với bàn ghế mới tinh.

Nghe đâu có một phật tử ở VN đã phát tâm cúng dường một số tiền khá lớn nên chùa và trường Bến Ván đã hoàn toàn lột xác. Có lẽ cũng vì thế nên lần này sư MT không sai phái tôi thăm viếng nơi này nữa.

-          Trường Long Hải nằm trong trong khuôn viên chùa Long Hải. Đây là ngôi trường khá lớn, một kỳ tích giữa Biển Hồ của sư Thiện Nhẫn. Lớp học cũng đã được xây sẵn xinh sắn và gọn ghẽ, chỉ thiếu bàn ghế nên chưa thành trường. Vidan Foundation tài trợ 1000 MK để sắm ghế bàn, 1500 MK khoan giếng. Nước đủ dùng cho cả ấp người dân sống kề cận.

h3 themlophoc 2May23

Khi đến đây lần đầu, tôi được sư Thiện Nhẫn giới thiệu với vài đại diện của phụ huynh học sinh. Họ yêu cầu giúp một cái ghe máy, trị giá cỡ 800 MK, để có thể đưa các cháu đến trường vào mùa nước nổi. Số tiền này cá nhân tôi có thể chi trả được nên đồng ý tức thì, khỏi cần phải hội ý với sư MT.

Tuy thế, tôi không bao giờ có dịp trao tặng số tiền mà mình đã hứa. Lý do, tôi trở lại chùa thêm hai lần nữa nhưng lần nào sư trụ trì cũng đều đi vắng. Thái độ của mấy chú tiểu và bà vãi nấu cơm cũng hoàn toàn khác. Không ai còn vồn vã mời mọc nước uống hay ăn cơm chay như trước nữa.

Sau này tôi mới biết ra là sư Thiện Nhẫn nghe (phong phanh) đâu đó rằng tôi và sư Minh Trí là hai người chuyên hoạt động chính trị, còn chuyện làm từ thiện chỉ là một loại bình phong thôi nên ông muốn tránh mặt chúng tôi cho nó đỡ rầy rà.

Tuy là chúng tôi bị tiếng oan nhưng (nói nào ngay) cũng không oan lắm! Từ năm 1987 đến 1990, tướng Nguyễn Văn Chức cùng bạn Hà Trung Liêm “có lập một chiến khu ở biên thùy Đông Dương” và tôi có ghé qua đây “thăm viếng” đều đều.

Còn sư Minh Trí (trước khi thành lập Vidan Foundation và xuất gia) vốn là đảng trưởng của Đảng Vì Dân. Ông đã từng xâm nhập VN rồi bị bắt và bị tù một thời gian. Vụ này, trước khi xuống tóc, dường như Ni An Nhiên cũng có tham dự hơi tích cực.

Bây giờ thì tình hình đã khác. Mối tình hữu nghị Việt – Miên đã dần phai nhạt rồi. Chớ mấy năm trước công an VN sang Miên tự nhiên cứ như đi chợ vậy nên ông sư lo xa như thế cũng là chuyện tự nhiên thôi. Tôi không buồn chi và tự an ủi là mình không có duyên với Cửa Phật (thôi) nên không bao giờ trở lại chùa Long Hải nữa.

Vô cùng trân trọng và kính mến.

tnt

P.S: Thư sau, tôi sẽ trình bầy về chuyến đi thăm trẻ mồ côi và người già neo đơn ở Kampong Cham. Đây cũng là công tác cuối cùng tôi được Sư MT giao cho thực hiện ở Cambodia chuyến này.

 
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it." />

ReplyForward

Comments powered by CComment

Đóng góp qua PayPal

Xin vui lòng cung cấp địa chỉ email
và chương trình muốn trợ giúp.

 

Bài đọc nhiều

VDF' Activity Slideshow

Các Chị trong BTC Buổi Gây Quỹ "Cho Tuổi Thơ Niềm Hy Vọng" tổ chức ngày 11/01/2015 tại hội trường Đài VAN-TV 55.2 ở Houston (Texas)nhằm tạo ngân quỹ bảo trợ các chương trình dạy chữ cho hơn 500 trẻ em gia đình VN nghèo ở Cambodia.

The Interfaith Religious Leaders appease and ditribute gifts to Child Cancer Patients in Saigon. VDF was one of major contributors. Các chức sắc Tôn giáo phát quà cho các bệnh nhi ung bướu ở Chùa Liên Trì - Hình 1 Kể từ năm 2015, Câu lạc bộ Hoa-Mai (tiền thân của ViDan Foundation) đã phối hợp với HT Thích Không Tánh và hội Vietnam Compassion (ở Pháp) để phát quà (mỗi năm 2-3 lần) cho các trẻ em bị bệnh ung bướu, và TPB-VNCH.

The Interfaith Religious Leaders appease and ditribute gifts to Child Cancer Patients in Saigon. VDF was one of the major contributors. Các chức sắc Tôn giáo phát quà cho các bệnh nhi ung bướu ở Chùa Liên Trì - Hình 2 Kể từ năm 2015, Câu lạc bộ Hoa-Mai (tiền thân của ViDan Foundation) đã phối hợp với HT Thích Không Tánh và hội Vietnam Compassion (ở Pháp) để phát quà (mỗi năm 2-3 lần) cho các trẻ em bị bệnh ung bướu, và TPB-VNCH.

Some members of the Fundraising Team at VAN-TV in Houston (Texas) on January 11, 2015 to support educational projects for needy children in Cambodia. Các chị trong Ban Tổ Chức trình diện cử tọa tham dự buổi gây quỹ "Cho Tuổi Thơ Niềm Hy Vọng" Kỳ 2.

Crossing Tonle Sap to visit Vietnamese floating villages in Pursat province (Cambodia) Cảnh đoàn MIRO và ông Nguyễn Công Bằng đi ghe máy vượt Biển Hồ thăm các làng nổi ở tỉnh Pursat

Cảnh học trò trường Samaki tan học về nhà bè

Christine Quỳnh và bà Bích Ngọc góp lời chia sẻ

Christine Quỳnh và Ô.B. Vũ Ban & Bích Ngọc VAN-TV

Cư sĩ Trần Hiến, Christine Quỳnh và Ô.B. Vũ Ban, Bích Ngọc yểm trợ quỹ bảo trợ giáo dục cho trẻ Việt ở Cambodia

Dù đang mang bệnh hiểm nghèo song các em cũng vui khi có quà

Trẻ đùa giởn trên cồn cát và dòng nước ô nhiễm, dơ bẩn khi không còn không gian nào khác hơn.

HT Thích Huyền Việt - người bảo trợ tinh thần cho ViDan Foundation trong nhiều năm qua.

HT Thích Huyền Việt góp lời kêu gọi đồng hương yểm trợ

Lớp Việt Ngữ ở xóm Bãi Cát Neak Loeung

Lớp Việt Ngữ ở xóm Cầu Đá

Một bé gái chơi đùa và cuối xuống uống nước dơ bẩn ở bờ Biển Hồ - một cảnh trạng bình thường ở đây khi hoàn toàn không có một nguồn nước sạch nào khác.

Category: Bài vở

Chúng tôi những người Việt Nam sa cơ thất thế, mỗi người một hoàn cảnh khác nhau nhưng tất cả đều chung mục đích: mong được thay đổi cuộc sống cho bản thân, gia đình vợ con, một tương lai được tốt đẹp hơn cho cái mà cuộc đời mỗi người đã từng gặp phải.

Rời quê cha đất tổ ra đi, ấm ức trong lòng bao nỗi đau... nỗi đau riêng, nỗi đau chung... như bao lần tôi đã từng than thở cùng bạn bè: Rời cánh tay mẹ cuộc đời con nó bơ vơ lắm, khi xung quanh con người ta sống hoàn toàn dựa trên đồng tiền và quyền lực, ước gì con có một đôi cánh, con sẽ bay về sà vào vòng tay mẹ, để rồi khóc nức nở, khóc đến lúc nào con không còn nước mắt nữa, lúc tỉnh dậy con sẽ được yêu được ghét, được hưởng tất cả những gì con ước mơ.
Đến đất Chùa Tháp mới đó mà đã ần 20 năm, hai mươi năm ra đi với hai bàn tay trắng, chỉ được một cái vốn Mẹ cho đó là gần 20 năm ăn học. Lúc còn nhỏ Mẹ thường tâm sự với tôi: Mẹ nghèo, Mẹ không có gì để lại cho con, Mẹ chịu nắng mưa mà lo cho con ăn học, đólà cái vốn duy nhất Mẹ đã cho tôi. Cũng nhờ cái vốn liếng đó, trôi dạt đến xứ người, tập sự làm ăn. Được sự thương yêu của đồng loại, lại nhờ ở bản tánh chân thành, không tham lam của người khác, không biết lương lẹo, dan dối. Được sự dẫn lối soi đường của Đức Chúa Trời, tôi tương đối thành công trong cuộc sống: Có nhà, có xe như bao người sang trọng khác trong vùng.

Nhưng Đức Chúa Trời đã dạy rằng: Hãy yêu thương người lân cận, nhìn xung quanh tôi đếm không hết bao người dân, lam lũ vất vả mà vẫn không đủ mà ăn, đi sâu tìm hiểu vấn đề mới biết, có ai được học đâu, trong số những người xung quanh tôi có ai được học, được đến trường đâu. Vì họ là người Việt Nam, họ trôi dạt qua đây không biết bao nhiêu đời, những đứa con ghẻ này đâu có giấy tờ gì đâu để được đến trường ăn học, cuộc sống lam lũ của những người không có cái chữ trong đầu cứ di truyền nhau từ đời này qua kiếp nọ. Đến thăm những khu lao động nghèo này, bầy trẻ cứ nô đùa tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra cho tương lai ngày mai của chúng. Nước mắt tôi rươm rướm trào ra. Phải làm gì bây giờ? Không có cách nào khác! Muốn thay đổi cuộc sống cho các em, cho tương lai các em muốn xán lạn, chỉ một cách duy nhất là: Đem con chữ đến cho các em, cái vốn để đổi đời trong nay mai cho các em, mà Mẹ Tôi đã từng cho Tôi.

Nhận thấy được tầm quan trọng của cái chữ, tôi bắt đầu hành độn. Tôi gặp anh Siêng Nam (một quan chức có tiếng nơi xứ này) và đặt vấn đề với anh. Anh liền đồng ‎ ‎ý. Anh còn điện thoại cho văn phòng luật sư Pen Bul-Rít. Thế là có người giúp đỡ trong việc xin gấy phép.

Tháng 5 năm 2012 cầm giấy phép trong tay, tôi cho thợ làm được 32 bộ bàn ghế. Tôi tính sử dụng cái nhà kho để mở lớp học, dẫn thầy cô lại tham quan họ không đồng ‎ ý đứng dạy nơi này, Thế là kế hoạch bị tạm ngưng lại.

Trung tuần tháng 4 năm 2013 được anh Bằng, một Việt kiều đang sống ở Mỹ ghé thăm, tôi đưa anh coi giấy phép, dẫn anh đi tham quan nơi ‎dự định mở lớp học, với bàn ghế tôi đã sắm sẵn. Anh cảm thấy tiếc cho công sức của chúng tôi đã làm đến đó mà vẫn không thực hiện được. Anh động viên khuyến khích tôi, biểu tôi tính toán chi phí.

Anh lên máy bay về Mỹ rồi anh điện nhắn lại tôi, có thể mướn một căn phố được hay không ? Nếu được anh sẽ quay lại trong tháng tới. Anh đi, tôi ở lại sắp xếp mọi vấn đề hoàn tất, mướn một căn nhà, sắp xếp bàn ghế mua thêm cái bảng, bộ bàn ghế thầy cô lên lớp. Thế là lớp học cho con em gia đình nghèo hiếu học được ra đời.

Anh Bằng quay lại ngày 22/05 và lớp học chính thức khai giảng vào ngày 03/06/2013. Tôi và các đồng sự hớn hở trong công việc của mình nhanh chóng đưa lớp học vào ổn định, 45 em học sinhvui mừng vì đã được đi học như bao đứa bạn con người bản xứ, gia đình khá giả ở vùng này. Gia đình các phụ huynh học sinh ai ai cũng tươi tắn vui như ngày hội. Thầy cô hăng hái giảng bài, các em chăm lo học tập... Chỉ hơn 3 tháng sau các em đã biết đọc biết viết sơ bộ của chữ Việt, Chữ Căm Pu Chia và chữ Anh. Tôi khấp khởi mừng vui trong lòng. Niềm vui đến chưa được bao lâu, nỗi đau ập đến: Anh Bằng bị kẻ xấu đón đường đâm vào ngực trái 3 nhát dao.

Ai đã tính giết anh, giết anh để làm gì mà không nghĩ đến 45 đứa trẻ thơ sẽ bơ vơ không trường để học con chữ hay sao? Thật chúng không còn là con người nữa! Được tin, tim tôi như muốn ngừng đập. Song cũng may là có đức, mặc sức mà ăn. Anh không mất mạng như dự tính của bọn mặt người dã thú. Anh kịp thời được đưa sang Mã Lai để chữa trị. Sau đó, được đưa về Mỹ tiếp tục dưỡng thương.

Anh thoát chết và phải ra đi, tôi thì chết lặng ở lại nơi này. Cố gắng lấylại bình tĩnh, tôi và các đồng sự tiếp tục lo cho lớp học. Tổ chức họp phụ huynh học sinh, để trấn an tinh thần, Song vẫn có nhiều người lo lắngcho ngày mai của các em... Anh đau về thể xác, tôi đau hết cả tinh thần. Tôi như muốn quỵ xuống. Tôi hạ quyết tâm để cùng công an sớm đưa vụ việc ra ánh sáng. Thật khó khăn đối tượng cầm đầu bọn xã hội đen là một thành viên của hội Việt Kiều + Văn phòng lãnh sứ quán Việt Nam đặt tại khách sạn Paradeese Angkor. Công an tỉnh Xiêm Riệp vướng phải vấn đề ngoại giao của nhà nước cho nên vụ việc đến nay vẫn chưa được làm sáng tỏ. Bọn ác gian thì nhởn nhơ, phụ huynh học sinh thì trong nỗi sợ, hoang mang. Ngân quỹ của hội thì gặp khó khăn đủ bề. Không biết rồi đây, những người khác có tấm lòng nhân hậu như anh Bằng có giám đến xứ này mà nâng niu giúp đỡ cho những đứa trẻ con Việt Nam nghèo khó, xấu số này nữa hay không? Hỡi các mạnh thường quân, các nhà hảo tâm! Xin đừng vì một chút tàn bạo của bọn chúng mà bỏ rơi các em thơ vô tội này!

Thay mặt Hội Tín Nhân Quốc Tế, TrườngTín Nhân Quốc Tế tỉnh Xiêm Riệp, chúng tôi tỏ lòng biết ơn sâu sắc các Mạnh thường quân, các nhà hảo tâm đã đồng hành cùng chúng tôi ngay từ những ngày đầu khó khăn. Chúng tôi tin tưởng vào những tấm lòng nhân hậu của các anh chị khắp nơi trên toàn thế giới, sẽ tiếp tục đồng hành với những đứa trẻ xấu số đáng thương này, để hy vọng của các em, cha mẹ các em không bị hụt hẫng trong những ngày tháng sắp tới. Và 45 trẻ em kém may mắn này vẫn còn có cơ hội để tiếp tục được học chữ.

 TM. TrườngTín Nhân tỉnh Xiêm Riệp

 NGUYỄN DUY ĐƯỜNG

Copyright (c) The ViDan Foundation, Inc 2014. All rights reserved.
Designed by olwebdesign.com