Thoát khỏi cảnh phải ngồi bẹp học chữ

Read a related article in English

Năm mới: Trường mới! Ngày 07-02-2019, Nhà văn Tưởng Năng Tiến đã đại diện bà Kim Bintliff và Hiệp hội Thiện nguyện ViDan Foundation chính thức trao tặng ngôi trường mới cho bà con đồng bào gia đình nghèo ở làng Anlung Raing, tỉnh Pursat. Kể từ nay, các cháu bé đã có được một ngôi trường đúng nghĩa, thoát khỏi cảnh phải ngồi bẹp để học chữ.

AnlungRaing 12

Nhà văn Tưởng Năng Tiến (bên phải) và hai Thầy giáo cùng một số học sinh trong ngày trao tặng trường Lung Raing.

Đó là món quà Tết lớn nhất, vui nhất và ý nghĩa nhất. Công trình xây dựng ngôi trường được sự bảo trợ của bà Kim Bintliff ở Houston, Texas – một vị ân nhân luôn sẵn lòng chia sẻ với những đồng bào đang sống cảnh tha hương lạc xứ, đặc biệt là những trẻ thơ kém may mắn.

 

AnlungRaingSchool 19 

Anh Ngô Văn Ly, nhà văn Tưởng Năng Tiến và Thầy Trần Đông Xuân

cùng một số học sinh mừng ngôi trường mới

Trường Lung Raing khởi đầu từ thiện chí của một người Việt rất quan tâm đến lớp trẻ: Thầy Trần Đông Xuân. Hơn mười năm trước, được sự tín nhiệm và đề nghị của mấy chục gia đình có con nhỏ, người thanh niên có được trình độ văn hóa cao nhất ở đây đã sẵn lòng trở thành vị Thầy giáo đầu tiên của làng nổi Anlung Raing. Điều đáng trân trọng nhất là Thầy Xuân đã dùng chính căn nhà bè của mình để làm nơi dạy chữ trong hơn 10 năm qua.

201809 AnlungRaing Class

“Lớp học” cũ của Thầy Trần Đông Xuân ở làng Lung Raing.

Trước khi có ngôi trường nổi mới, Thầy giáo và đám học trò cùng ngồi bẹp trên sàn nhà: để dạy và để học. Không có sách giáo khoa, Thầy khòm lưng viết bài học cho từng đứa học trò. Cùng lúc, đám học trò ngồi bẹp quây quần chung quanh Thầy trả bài, tập đọc, tập viết…

Trước và sau giờ học, sàn nhà bè này cũng là “sân chơi” duy nhất cho đám học trò.

Lớp học bất thường đáng tội nghiệp này kéo dài hơn mười năm, cho đến khi ViDan Foundation biết được và vận động tài chánh xây dựng một ngôi trường nổi. Tháng 02-2019, ngôi trường mới với bàn ghế mới, bảng đen mới… trở thành ngôi trường đầu tiên của làng Lung Raing.

AnlungRaingSchool 2019

Ngôi trường nổi mới của làng Lung Raing

Tháp tùng nhà văn Tưởng Năng Tiến chuyến này có chị Tôn N. Như Hạnh – một cựu đồng nghiệp ở California. Được chứng kiến tận mắt sự khốn khó của số đồng bào đang sống vất vưỡng ở đây, đặc biệt là đám trẻ thơ kém may mắn, chị Như Hạnh đã hăng hái đóng góp gần một ngàn mỹ kim, phụ giúp với chương trình trợ giúp quý Thầy giáo, các thiện nguyện viên, và quà tặng cho tất cả trẻ em của làng.

GiftDistribution 06

GiftDistribution 03

Chị Như Hạnh thay mặt nhà văn Tưởng Năng Tiến và anh Butmao Sourn (Chủ tịch hội Minority Rights Organization) trao tặng cho các cháu học sinh tập vở, bút  viết và quà kẹo trẻ thơ.

***

Song song với chương trình trao tặng Trường học mới, nhà văn Tưởng Năng Tiến và phái đoàn đồng thời đã chuyển tặng 150 phần quà Tết (mỗi gia đình $15 USD) cho 100 gia đình ở làng Anlung Raing và 50 gia đình ở ấp Tà-Cua. Ngân khoản $2.250 USD quà tặng này cũng là  món quà đặc biệt của bà Kim Bintliff – người bảo trợ xây dựng ngôi trường Lung Raing.

AnlungRaingSchool 17

AnlungRaing 13

AnlungRaing 16

Nhà văn Tưởng Năng Tiến đang thăm hỏi và phát quà Tết cho đồng bào.

Từ nhiều năm qua, hoàn cảnh chung của số đồng bào đang tạm cư ven bờ Biển Hồ hay dọc bờ sông Mekong đã mỗi ngày một khó khăn hơn. Nguồn mưu sinh chính yếu là đánh bắt cá đang cạn kiệt, và nhiều làng nổi đang bị giải tỏa dần bởi chính quyền địa phương. Do vậy, bất cứ sự trợ giúp vật chất, tài chánh nào trong thời gian này đều là niềm vui to lớn đối với những gia đình khốn khó. Món quà mười lăm mỹ kim ở ngày mồng 2 Tết Nguyên đán được đón nhận nồng nhiệt.

AnlungRaing 02

Một cụ già bán khô cá (đổi gạo sống qua ngày) đến nhận quà hiện kim.

***

Từ lớp học miễn phí cho trẻ Việt ở Siem Reap, ở Kampong Chhnang đến những ngôi trường mới cho trẻ ở Neak Loeung, ở Kor K’Ek (Pursat), ở làng Bến Ván, và nay là ở làng AnLung Raing, các thân hữu giàu tình thương của ViDan Foundation đã từng bước biến những ước mơ tưởng là xa xôi của đám trẻ bất hạnh trở thành hiện thực. Ước mơ được học “cái chữ”, ước mơ có một mái trường đàng hoàng… rõ ràng là những ước mơ đáng tội nghiệp ở thời đại này; vì cũng ở những lứa tuổi đó tại hầu hết nước khác, các mái trường khang trang luôn có sẵn và mở rộng cửa chào đón trẻ đến học.

Lớp học của trẻ Việt ở Cambodia không như các lớp học ở Việt Nam, và cũng không như các lớp Việt ngữ của cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Sự khác biệt đau lòng là các em chỉ học để được biết chữ: biết đọc, biết viết và biết làm bốn phép tính căn bản. Hầu hết các em sẽ không bao giờ có cơ hội tốt nghiệp Đại học, thậm chí Trung học… chỉ vì không có giấy khai sinh để có thể vào trường công lập bản xứ.

Đa số những đứa trẻ hiện nay là thế hệ thứ ba hoặc thứ tư. Nếu như chính sách của Vương Quốc Cambodia không có những thay đổi thuận lợi để những đứa trẻ Việt sinh ra ở Xứ Chùa Tháp có thể được công nhận mang quốc tịch Vương quốc này, hay ít nhất là được cấp giấy khai sinh chính thức để có thể vào học ở các trường công lập, thì tương lai những đứa trẻ Việt kháu khỉnh hôm nay sẽ không khác gì quá khứ và hiện tại của ông bà, cha mẹ chúng: cũng khắc khổ, nhục nhằn và rất khó để có một tương lai tươi sáng hơn.

Những đứa trẻ này tự xưng là người Việt nhưng không được Việt Nam nhận là công dân Việt, cũng không được chính quyền bản xứ xem là người Khmer gốc Việt mà chỉ là những đứa trẻ vô tổ quốc (stateless). Dù vậy, các cháu vẫn muốn học chữ Việt để giữ bản sắc, văn hóa Việt. Tinh thần đó đáng để những người Việt may mắn hơn ở khắp nơi nâng đỡ, hỗ trợ.

Xin hãy tiếp tục cùng nhau góp những bàn tay nhân ái để trong năm 2019, một ngôi trường mới nữa sẽ được thành hình ở một làng nghèo heo hút khác.

Xin cùng nhau cho các cháu một niềm hy vọng ở hiện tại: được thoát cảnh mù chữ; và một niềm hy vọng ở tương lai: được hãnh diện là người Việt Nam!

Nguyễn Công Bằng (VDF)

|||

Quý Đồng hương muốn xem thêm thông tin về ViDan Foundation xin thăm mạng:  www.vidan.us

Thư từ liên lạc hay chi phiếu ủng hộ cho Hội xin vui lòng gửi đến:

ViDan Foundation: PO Box 92601, Austin, TX 78709-2601

Đồng Hương muốn đóng góp qua hệ thống chuyển ngân PayPal có thể ủng hộ các chương trình của Hiệp Hội qua địa chỉ email:  This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

Mọi thắc mắc hay hay cần trao đổi, xin vui lòng liên lạc cô Anh Trinh ở số điện thoại: 713-391-9843 hoặc địa chỉ email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.


 Article reviewed by Que-Chi Truong-Bolduc

Massachusetts General Hospital and Harvard Medical School, United States.

 

Comments powered by CComment

Đóng góp qua PayPal

Xin vui lòng cung cấp địa chỉ email
và chương trình muốn trợ giúp.

 

Bài đọc nhiều

VDF' Activity Slideshow

Các Chị trong BTC Buổi Gây Quỹ "Cho Tuổi Thơ Niềm Hy Vọng" tổ chức ngày 11/01/2015 tại hội trường Đài VAN-TV 55.2 ở Houston (Texas)nhằm tạo ngân quỹ bảo trợ các chương trình dạy chữ cho hơn 500 trẻ em gia đình VN nghèo ở Cambodia.

The Interfaith Religious Leaders appease and ditribute gifts to Child Cancer Patients in Saigon. VDF was one of major contributors. Các chức sắc Tôn giáo phát quà cho các bệnh nhi ung bướu ở Chùa Liên Trì - Hình 1 Kể từ năm 2015, Câu lạc bộ Hoa-Mai (tiền thân của ViDan Foundation) đã phối hợp với HT Thích Không Tánh và hội Vietnam Compassion (ở Pháp) để phát quà (mỗi năm 2-3 lần) cho các trẻ em bị bệnh ung bướu, và TPB-VNCH.

The Interfaith Religious Leaders appease and ditribute gifts to Child Cancer Patients in Saigon. VDF was one of the major contributors. Các chức sắc Tôn giáo phát quà cho các bệnh nhi ung bướu ở Chùa Liên Trì - Hình 2 Kể từ năm 2015, Câu lạc bộ Hoa-Mai (tiền thân của ViDan Foundation) đã phối hợp với HT Thích Không Tánh và hội Vietnam Compassion (ở Pháp) để phát quà (mỗi năm 2-3 lần) cho các trẻ em bị bệnh ung bướu, và TPB-VNCH.

Some members of the Fundraising Team at VAN-TV in Houston (Texas) on January 11, 2015 to support educational projects for needy children in Cambodia. Các chị trong Ban Tổ Chức trình diện cử tọa tham dự buổi gây quỹ "Cho Tuổi Thơ Niềm Hy Vọng" Kỳ 2.

Crossing Tonle Sap to visit Vietnamese floating villages in Pursat province (Cambodia) Cảnh đoàn MIRO và ông Nguyễn Công Bằng đi ghe máy vượt Biển Hồ thăm các làng nổi ở tỉnh Pursat

Cảnh học trò trường Samaki tan học về nhà bè

Christine Quỳnh và bà Bích Ngọc góp lời chia sẻ

Christine Quỳnh và Ô.B. Vũ Ban & Bích Ngọc VAN-TV

Cư sĩ Trần Hiến, Christine Quỳnh và Ô.B. Vũ Ban, Bích Ngọc yểm trợ quỹ bảo trợ giáo dục cho trẻ Việt ở Cambodia

Dù đang mang bệnh hiểm nghèo song các em cũng vui khi có quà

Trẻ đùa giởn trên cồn cát và dòng nước ô nhiễm, dơ bẩn khi không còn không gian nào khác hơn.

HT Thích Huyền Việt - người bảo trợ tinh thần cho ViDan Foundation trong nhiều năm qua.

HT Thích Huyền Việt góp lời kêu gọi đồng hương yểm trợ

Lớp Việt Ngữ ở xóm Bãi Cát Neak Loeung

Lớp Việt Ngữ ở xóm Cầu Đá

Một bé gái chơi đùa và cuối xuống uống nước dơ bẩn ở bờ Biển Hồ - một cảnh trạng bình thường ở đây khi hoàn toàn không có một nguồn nước sạch nào khác.

Category: Bài vở

THƯ CÁM ƠN và KÊU CỨU TỪ BỆNH  VIỆN  UNG  BƯỚU 

của Cha Mẹ Các Bệnh Nhi Xấu Số

Kính gửi : B.S. Phan Minh Hiển

                 cùng Quý Đồng Bào Ân Nhân và Mạnh Thường Quân Hải Ngoại.

     Thưa quý Ân Nhân,

     Từ 6 tháng nay, các gia đình sấu số của chúng con tiếp nhận được sự yêu thương, đùm bọc của quý Ân Nhân qua nhiều cuộc viếng thăm, cho quà sữa và hiện kim, với sự thăm hỏi và động viên tinh thần của các thiện nguyện viên Hoa-Mai, cùng sự tiếp tay của hai anh TPB-VNCH (Ngô Duy Thế và Nguyễn Văn Sáng), và đặc biệt sự dấn thân của Thượng Toạ Thích Không Tánh cùng sư cô Huệ Thắng, đã đem Tình Thương sưởi ấm tấm lòng tuyệt vọng của chúng con .

     Trong thời gian qua, chúng con không biết các Cô Bác là ai, không sao tưởng tượng được hình dáng các Ân Nhân. Chúng con chỉ biết cảm nhận được lòng tốt dường như vô biên, vượt nửa vòng cầu trái đất, băng qua đại dương, biển cả mênh mông để đến với các con em thiếu may mắn của chúng con. Lòng nhân ái đó như một trận mưa mát trong sa mạc đầy đoạ của địa ngục trần gian tại BV-UB, với những căn phòng 36 mét vuông, nằm ngồi ngỗn ngang trên dưới 35 người.

     Màn đêm buôn xuống dần, chúng con, những cha và mẹ bất hạnh có con em mang bệnh ung bướu, lai kéo nhau ra hành lang lạnh lẽo của BV-UB để thở chút không khí trong lành, và để chia sẻ nhau những tâm tư nặng trĩu trong lòng, sau cả ngày quần quật chăm lo cho con. Lo âu trong lòng, mất ăn, mất ngủ, thân thể chúng tôi cũng kiệt quệ theo căn bệnh quái ác của con mình trong nhiều tháng năm qua. Nhìn căn bệnh ung thư đã vắt kiệt sức của con mình, là người cha, là người mẹ, chúng con đau đớn không sao chịu nỗi, lòng như bị ngàn mũi dao gâm đâm vào tận xương tuỷ. Làm sao không khỏi tuyệt vọng khi nhìn thấy con mình, sau một thời gian phát triển bình thường, lại nổi lên những vết bầm tím khắp cơ thể, đau nhức chân tay, nhức đầu, sốt cao kéo dài, và thường quằn oại kêu đau bụng, mà thuốc bình thường lại vô hiệu nghiệm, bệnh tình không thuyên giảm! Chỉ còn biết ôm con mà khóc, linh tính người mẹ báo hiệu điều không may đã dập xuống gia đình. 

     Chú, Bác ơi ! Nhiều lúc trong cuộc đời, chúng con cảm thấy hình như đã tuyệt vọng, vì cuộc đời không mỉm cười với các con chúng con.Tiếng khóc chúng mới chào đời chưa dứt, thì lại nối dài với những tiếng rên đau nghẹn ngào trong đêm vắng, quằn quại trên chiếc chiếu rách trải trên sàn nhà, khi đồ đạc trong nhà đã bán hết để kiếm tiền chạy chữa. Làm Cha, làm Mẹ nghèo nàn, đa số là nông dân hay công nhân như chúng con, nếu được một phép mầu nhiệm nào cho đổi trao căn bệnh ung thư quái ác đó vào thay cho con mình, thì chúng con cũng sẵn sàng! Những đứa trẻ này có tội tình gì đâu, sao không trao bệnh ấy cho người lớn chúng tôi có sức chịu đau hơn? Không sao chịu nỗi khi nhìn con mình thoi thóp với những đợt vô Hoá Chất, đeo ống thở "oxygen", hay lim dim, mê man sau khi vô tuỷ sống. Cuộc sống không ổn định với các cuộc nhập viện về tinh thần lẫn vật chất với từng công ruộng đi cầm, với cái tủ, cái ghế phải bán dần đi, bởi gia đình không có khả năng khi chồng chỉ kiếm 3 cọc, 3 đồng với nghề gánh vác hay vợ đi làm thuê lảnh lương từng ngày. Tiền bạc là một ám ảnh khủng khiếp lúc này, để chạy chữa cho con mình. 

     Vâng! Mặc dù biết trong cuộc sống có Sinh, Lão, Bệnh, Tử của Đức Phật Thích Ca giảng dạy, nhưng làm bậc Cha hay Mẹ sống trên cõi đời này làm sao không cãm thấy đau đớn trước cảnh con mình mang căn bệnh ung thư quái ác này? Rồi đây con chúng tôi sẽ ra sao? Chúng con cũng không dám trả lời, không dám nghĩ đến, chỉ biết sống từng ngày một, nằm đêm hy vọng cho ngày hôm sau con mình có được thuốc men đầy đủ. Ngày nào nhìn con còn sống sốt thì cám ơn Ơn trên ngày đó! Hy vọng "Chẳng lẽ Phép Mầu Nhiệm nào đó không xuất hiện hay sao?" nhưng rồi sự tuyệt vọng cứ thay nhau lấn chiếm tâm trí khủng hoảng của chúng con! Dù vậy, hiện nay chúng con vẫn còn hy vọng rất nhiều nơi Bác sĩ Hiển và các vị Ân Nhân!

     Nhiều lúc nhìn những đứa trẻ trong phòng BV-UB lần lượt ra đi vì căn bệnh hiểm nghèo này, chúng tôi không khỏi giật mình đau đớn,  lo lắng không biết chừng nào tới phiên con mình đây? Nước mắt của một người Mẹ, một người Cha không sao ngừng lăn dài trong đêm vắng lạnh lẽo, trước sự sắp ra đi của đứa con mà mẹ nó đã mang nặng đẻ đau. Rồi đây cuộc tình mới chớm nở, đầy hạnh phúc của một cập vợ chồng mới cưới nhau, có thể nào tồn tại với một sự mất mát quá lớn sắp tới hay không? Tại sao Y-Khoa không kiếm ra thuốc đặc trị? Hàng ngàn câu hỏi không câu trả lời như thế cứ làm cho tâm trí chúng con mỗi ngày một mỏi mòn, tuyệt vọng.

     Với quá nhiều khó khăn vì gia đình đông con, đôi khi có người lại bị chồng hay vợ bỏ rơi, chúng con cảm thấy mình như chán nản với cuộc sống hiện tại, muốn từ gỉa cõi đời này cho xong một kiếp người không may mắn. Nhưng nghĩ lại đàn con thơ, chúng con cố tìm cho gia đình một hy vọng vào một ngày nào đó. Thần may mắn sẽ đến bên cạnh chúng con, và sẽ ở mãi trong gia đình chúng con, để khi đứa con yêu thương đang bệnh hôm nay có dịp lớn lên như mọi trẻ khác, sẽ được nhìn tận mặt các Ân Nhân đã phải xa quê hương, nhưng biết chia sẻ chút cơm manh áo cho chúng con trong hoàn cảnh đau đớn hiện nay. Các Cô Bác đã nâng đỡ chúng con, mà không cần quen biết, hay có máu mũ dòng họ với chúng con. Ôi tình người thật bao la! 

     Đây là những lời nho nhỏ từ đấy lòng chúng con. Ngoài hai chữ "Cám Ơn" chúng con không biết nói gì hơn, và cũng không có gì để đền đáp ơn cao của các Ân Nhân đã giúp gia đình chúng con trong thời gian vô cùng khó khắn vừa qua . Bác Sĩ và các Ân Nhân là những ngôi sao may mắn trong bầu trời bất hạnh của gia đình chúng con. May mắn thay được các Cô Bác, tuy chưa một lần quen biết, nhưng vẫn thương và giúp con em chúng con như máu mủ, ruột thịt. Chúng con không dám đòi hỏi gì thêm, chỉ thầm ước khi quý vị Ân Nhân khi có chúc may mắn tiền bạc, hãy cho con em chúng tôi được chúc An Ủi và "Niềm Vui Cuối Đời" quá ngắn ngủi và đau thương của chúng.

     Xin nguyện Ơn Trên nhận lấy những khổ đau của chúng con, mà đổi lấy thành những Ân Huệ cho các Ân Nhân chúng con, hãy cho các Ân Nhân chúng con được nhiều niềm vui trong cuộc sống và may mắn trong công việc làm ăn. Không biết nói gì hơn để cảm ơn tấm lòng tốt vô biên của Quý Ân Nhân. Mong có dịp gặp các Cô Bác trong một ngày rất gần đây trong Tình Người Cao Sáng.

     Xin chúc Quý Ân Nhân một mùa Giáng Sinh An Bình và tràn đầy Ơn lành của Chúa Giê-Su Hài Đồng. Nguyện xin Thiên Chúa chúc phúc cho gia đình các Ân Nhân và người thân của các Chú Bác.

     Xin Đức Phật Từ Bi phù hộ cho Quý Ân Nhân và các Mạnh Thường Quân Mạnh Khoẻ và gặp được nhiều Phước Lộc. Xin nguyện kiếp sau gia đình chúng con sẽ có dịp trả lại Ân Tình Cao Thâm này, nếu như kiếp này không có Thiện Duyên để gặp các Ân Nhân.

     Kính mong lượng thứ nếu thư có quá dài dòng, nhưng vì ước mong chung, không những cho vài gia đình viết " Tuyệt Vọng Thư " này, mà mong lòng nhân, đức nhân từ của quý vị được trang trải cho tất cả các bệnh nhi kém may mắn ở Việt Nam.

Viết thay cho Cha Mẹ các Bệnh Nhi xấu số

Hồng Quân, Hiền và Phương

 

Copyright (c) The ViDan Foundation, Inc 2014. All rights reserved.
Designed by olwebdesign.com